Khi nhận ra đó là tiếng của...vịt. Tôi cười, hớn hở. Thế giới của vịt mở ra. Không ghen tuông, (không) hờn giận, chắc tại cái đầu vịt nhỏ quá nên chỉ đủ cho yêu thương. Tôi thôi thắc mắc vì sao cả bầy trăm con chỉ cần mười, mười lăm con vịt trống.
- Cánh đồng bất tận
Auteur: Nguyễn Ngọc Tư